Bấm vào hình để xem kích thước thật

Mẹ Ánh: Tôi luôn khát khao một ngày được trở thành điều dưỡng

Ngày đăng:  12/05/2022

 
Lượt xem: 3264

Ước mơ nồng cháy cùng niềm hãnh diện từ gia đình, đã tạo cơ hội cho người mẹ thứ hai của các bé trong ngôi nhà sơ sinh, được cống hiến hết mình!

Cứ mỗi 6 giờ sáng hằng ngày, một điều dưỡng quen thuộc lại có mặt tại khoa Hồi sức sơ sinh. Chị ân cần tới lui quan sát các con, thỉnh thoảng cân chỉnh các thiết bị y tế. Trước ca họp giao ban, chị tranh thủ thăm hỏi tình hình đêm trực. Vừa phân việc cho đàn em, miệng không ngừng nhắc nhở các thao tác, “mẹ Ánh” là cách gọi thân mật của chị ở khoa này.

 

Hai mươi tám năm gắn bó cùng bệnh viện Nhi Đồng 2, chị Ánh vô cùng hạnh phúc khi mỗi ngày được sống trọn vẹn với ước mơ của mình: “Trở thành một điều dưỡng”. Được vài phút ngơi nghỉ, chị đồng ý chia sẻ thật nhiều những câu chuyện với nghề.

 

Khi phần đông tin rằng phải có duyên mới chọn được nghề theo đuổi, chị Ánh lại là số ít đi theo mách bảo của trái tim. Chị cho hiết: “Ngày còn nhỏ, khi được chứng kiến các bác sĩ và điều dưỡng nỗ lực cứu chữa người thân của mình, tôi đã hằn sâu hình ảnh đẹp đẽ đó. Rồi ước mơ được làm việc trong ngành Y cũng dần lớn theo thời gian. Đây là bệnh viện đầu tiên tôi dấn thân sau khi tốt nghiệp trường Y.”, giọng chị đầy hào hứng.

 

Ban đầu, chị lựa chọn khoa Hồi sức với hy vọng để tiến bộ thêm kỹ năng chuyên môn. Do tính chu đáo, cẩn thận trong môi trường cấp tốc, đã tôi luyện để chị tình nguyện vào khoa Hồi sức sơ sinh, sau khi được tách ra từ khoa Hồi sức.

 

Luôn tận tâm và truyền đạt tình yêu nghề, các thao tác chuyên môn với đồng nghiệp

 

Trong ánh mắt của người mẹ tuyệt vời này, ánh lên nhiều tia hy vọng cho các con. Có biết bao kỷ niệm của chị ở đây, trong đó có những trường hợp khiến chị không thể quên. Chị kể, đó là một ca bệnh bị teo thực quản, yếu ớt. Đang mang đứa con ruột trong người, chị lại được phân công chăm bé. Khi sinh con xong, nhiều lần chị còn phải vắt sữa gửi người thân mang về cho con, còn mình tiếp tục ở lại để chăm một người con đặc biệt. Trời không phụ lòng những “từ mẫu”! Em bé khỏe mạnh và được ra viện sau đó. Như một sự sắp đặt nào đó của số phận, chị đã được gia đình đồng thuận để nhận bé làm con nuôi.

 

Những câu chuyện đẹp hẳn sẽ rất nhiều. Nhưng cũng vài lần lòng chị thắt lại khi nghe người nhà bệnh nhi bày tỏ ước nguyện “cho con ra đi” chỉ vì… không đủ điều kiện. Những lần như thế chị lại nuốt nước mắt ngược vào trong. Chị cố gắng làm công tác tư tưởng với người nhà rồi âm thầm chạy lo thủ tục để các con có cơ hội được cứu sống.

 

Chị Ánh tâm sự: “Mình không thể làm ngơ nếu như trong khả năng có thể giúp đỡ được. Phần vì ánh mắt khẩn thiết của những người làm cha mẹ, phần vì quá thương các con và trách nhiệm của một nhân viên y tế, dặn lòng phải cố hết sức thôi.”. 

 

 

Mẹ Ánh ân cần chăm sóc các con….

 

Nhận được sự ủng hộ của chồng trong việc chăm sóc gia đình để chị yên tâm làm việc và nghỉ ngơi. Chị như được tiếp thêm sức và luôn tự nhủ phải làm việc sao cho hiệu quả. Dù đôi lần mệt mỏi nhưng đã vào việc, chị sẵn sàng gạt bỏ để chuyên tâm. Có lẽ đó là lý do mà người con duy nhất của chị cũng chọn theo hướng ngành Y-dược.

 

Mỗi ngày khoa tiếp nhận thêm khoảng 4-5 bệnh nhi và chăm sóc trung bình cho 40 em bé, luôn trong tình trạng nặng. Áp lực, căng thẳng nhưng cần sự kỹ lương và an toàn tuyệt đối. Dù bận, chị Ánh không quên nhắn nhủ các thế hệ đàn em và cả các bạn trẻ muốn chọn nghề điều dưỡng. “Bất cứ ngành nghề nào cũng cần phải yêu nghề mới làm được lâu dài. Càng đặc biệt hơn là trong môi trường sơ sinh, em bé rất nhỏ và dễ thương tổn. Nếu không tận tâm, một chút sơ sẩy lơ là có thể ân hận cả một đời, vì vậy hãy luôn tập trung cao độ. Khó khăn thì chắc chắn luôn có tuy nhiên nếu thử thách mà vượt qua thì mới giỏi lên được.”, chị chia sẻ thêm.

 

Chị Ánh phấn khởi xen lẫn tự hào khi xem những ảnh của người con nuôi đặc biệt trong ít phút nghỉ ngơi

 

Xin chúc mừng chị Ánh vì đã hiện thực được ước mơ của chính mình. Sẽ có nhiều phụ huynh ấn tượng mãi hình ảnh của chị trong hành trình hồi sinh con trẻ. Theo chân chị vỏn vẹn một ngày mới thấy hết những khó nhọc mà chị Ánh và các nhân viên điều dưỡng khác trải qua. Nhân ngày kỷ niệm truyền thống của ngành điều dưỡng, xin tri ân và mong chúc sức khỏe, niềm tin vững vàng với nghề đến tất cả các anh chị. Tiếng gọi “Mẹ Ánh” lại vang lên trong phòng Hồi sức sơ sinh. Chị lại tiếp tục hành trình tiếp sức và xoa dịu nỗi đau của các bé con….

 

 

 

 

Đăng bởi: Thúy Nguyễn

[Trở về]

Các tin khác